Rơi xuống cõi tạm u hoài tình thơ
Bần thần khắc khoải thầm mơ
Sao anh thấp xuống để ngơ ngẩn nhìn
Trăng khuya dụi mắt vô tình
Ngắm em lẻ bóng một mình đợi ai
Mưa rơi giọt lệ trang đài
Gió lay cây rụng thêm vài lá thơ
Chữ "tình" hoang hoải ngu ngơ
Nhớ nhung cũng chỉ vu vơ phiêu bồng
Đợi chờ chẳng chịu mỏi mòn
Thơ thầm lặng tự ru hồn, mãi ru…
10/2012
Hồ Minh Quang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét