Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2012

"TUA" LẠI CUỘC ĐỜI



Chiều thu chầm chậm lá rơi
Ngồi buồn “tua” lại cuộc đời xem sao
Cuộc đời trải lắm bể dâu
Sáu mươi năm lẻ nát nhàu như dưa
Tua lên khi tỏ, khi mờ
Khi thì rõ nét, khi như ma làm
Chán thay là cái đầu hâm
Chạy thì lúc chậm, lúc nhanh thấy bà
Chuyện vừa mới đến hôm qua
Mà mờ tìn tịt như là bị mưa
Chuyện từ ngày xửa ngày xưa
Lại nét nèn nẹt như là So- ny
Mấy năm lính có là gì
Tua đi, tua lại có khi hàng giờ
Bao nhiêu cái sướng thì mờ
Hy sinh, đói khổ thì tua rõ nhiều…

  
Loanh quanh đã hết buổi chiều
“Pause” tạm nghỉ, lúc nào lại “tua”

NKN

CA SỸ TUẤN HIỆP

Bất ngờ, tôi tìm thấy Tuấn Hiệp trên Facebook và biết anh là Cựu Học Sinh Trường THPT MẠC-ĐĨNH-CHI HẢI-DƯƠNG, nay đã thành ca sỹ sau 10 năm học tập tại NHẠC VIỆN QUỐC GIA. Tôi rất mừng và tự hào vì anh. Là Cựu-giáo-chức của trường, tôi muốn khoe cùng bạn bè niềm vui này qua GIỌNG HÁT TUẤN HIỆP đã có trên YOUTUBE.




Làng Hóp. TD

Nghe tin Kim Thư ốm




Vắng nàng đã vận thơ trêu
Cũng nghi nàng ốm mới khều không ra
Tình cờ bữa tối hôm qua
Nghe tin nàng liệt không ra khỏi giường
Xin cầu Chư Phật mười phương
Độ nàng sớm được bình thường như xưa
Lại ca hát, lại làm thơ
Để cho mấy lão đang chờ thêm dui.
29/9/2013
Đỗ Đình Tuân

THĂM ĐỀN NGUYÊN PHI Ỷ LAN(ĐỀN BÀ TẤM)

Nguyên phi Ỷ Lan tên thật là Lê Thị Yến, quê bà ở làng Thổ Lỗi (Sau đổi là làng Siêu Loại,huyện Thuận Thành Bắc Ninh. Nay là xã Dương Xá,Quận Long Biên TP Hà Nội).Trong một lần về chùa Dâu cầu tự,vua Lý Thánh Tông(1054-1072)đã tình cờ gặp bà đang đứng dựa gốc lan,thấy bà xinh đẹp lại có tài đối đáp nên vua tuyển bà về cung phong làm nguyên phi.Để ghi nhớ hình ảnh cô gái đứng dựa gốc lan buổi đầu gặp gỡ,vua đặt tên cung xây riêng cho bà là cung Ỷ Lan.Vì vậy,bà cũng được người đời gọi là Nguyên phi Ỷ Lan.Năm 1069 vua mang đại quân đi chinh phạt phương Nam,vua đã trao quyền nhiếp chính cho bà.Với tài trí và sự quyết đoán,bà đã dẹp yên bạo loạn,mở kho cứu đói cho dân,giữ được yên dân thịnh quốc,được vua hết lời khen ngợi và tin tưởng.Năm 1072,vua Lý Thánh Tông băng hà,bà đã chính thức trở thành Hoàng Thái Hậu giữ quyền nhiếp chính.Năm 1077,lợi dụng tình hình,nhà Tống đem quân xâm lược nước nhà,Bà đã cùng Thái úy Lý Thường Kiệt lãnh đạo quân,dân cả nước đánh bại kẻ thù.
   Do bà đã đem lại nhiều ơn đức cho nhân dân ,được nhân dân tôn thờ là Quan Thế Âm ngay từ khi bà đang còn tại thế.Đền thờ Nguyên phi Ỷ Lan được xây dựng vào cuối thế kỷ XI,kiến trúc theo lối cung đình.Hàng năm,vào các ngày:19,20,21 tháng 2 âm lịch nhân dân xã Dương xá và các vùng xung quanh tổ chức lễ hội.Chính hội là ngày 19-2(tương truyền là ngày sinh của bà).

   Nhân dịp chuyến thăm XỨ ĐOÀI MÂY TRẮNG, tác giả Tạ Anh Ngôi đã vào thăm đền Nguyên phi Ỷ Lan.Dưới đây là một số hình ảnh về đền, xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc:
 
Toàn cảnh đền Nguyên phi Ỷ Lan
Bức cuốn thư Mẫu Nghi Thiên Hạ trước cửa đền
Trước thềm rồng đá
Trước thủy lầu đền Nguyên phi Ỷ Lan
Toàn cảnh thủy lầu đền Nguyên phi Ỷ Lan
Bạn đồng hành Đặng Đình Ban
Nhân Hưng,ngày 28-9-2013
(Bài tổng hợp từ thần tích của đền)
Bài và Ảnh:Tạ Anh Ngôi

VUI SỐNG VỚI SƯỜN ĐỒI

Sườn đồi ta sống đúng là hay
Quả chín tươi ngon hưởng tháng ngày
Chuối chín từng buồng cân chẳng đoái
Lạc khô hàng vại chợ không hay
Mật ong hòa rượu xem ngon tuyệt
Long nhãn ngào đường thật thú thay
Tất cả đều là hàng tự sản
An toàn sạch sẽ đúng là hay
        Bùi Trác Trường


Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2012

XEM GIAO HỮU BÓNG ĐÁ

( CLB Thổ Nhĩ Kì và đội tuyển Việt Nam)

Tối nào có bóng đá Anh
Lạc rang một cốc bà dành cho tôi
Hoặc lạc nộm cũng vui rồi
Món hợp khẩu vị mà tôi hay dùng
Hôm nay hai món dùng chung
Hai trứng gà luộc rượu cùng phần chai
Vì đội Gasatarai (Thổ Nhĩ Kì)
Giao hữu thi tài với Việt Nam ta
Hiệp một kết thúc rồi mà
Lưới ta không thủng thật là vui thay
- Rằng ta chắc thắng trận này!
Rượu cạn nhắm hết lăn quay ra phòng
Với bà thôi cứ mặc lòng
Khi ông tỉnh giấc đã tong hết rồi
Ông giận bà quá đi thôi
Bận sau bà chớ cho tôi rượu vào
- Rằng bà kết quả ra sao?
Việt Nam ta thắng! Thôi vào ngủ đi
Tuyển Việt Nam giỏi cực kì
Ngày mai xem lại có gì thiệt đâu
Thôi bà vừa đã yêu cầu
Ta cứ vui đã chuyện đâu mặc đời
    Bùi Trác Trường

PHU QUOC XII



THIÊN ĐƯỜNG MẸ RU


    

       


                                                                                           Đêm thu nhớ mẹ
   
                                  Tiếng ru văng vẳng từ xa,
                              Đâu đây tiếng mẹ ngân nga ru hời.
                                   Lời ru chắp cánh cuộc đời,
                              Đưa con trở lại một thời ấu thơ.
                                   Đong đưa cánh võng ầu ơ,
                              Cánh cò chấp chới trong mơ xa vời.
                                   Lòng con thương nhớ đầy vơi
                              Lời ru não nuột muôn đời vấn vương.
                                   Mẹ về cực lạc Tây Phương,
                              Niết bàn cõi phật thiên đường mẹ ru.

                                                                 Hddt 28-9-2013

VỀ BÀI THƠ " KHÓI"



          Đây là một bài thơ nhiều người thích. Vì sao thích ? Có lẽ vì nó rất lạ. Lạ nhưng mà vẫn quen. Xin nói những cái lạ trước: nó rất lạ trong cách sử dụng hình tượng khói: Khói ở đây không dùng để dựng cảnh: “…bến nắng hồng từng nhà mờ biếc chìm một mầu khói thu”( Sông Lô-Văn Cao). Cũng không dùng để gợi tình: “Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai”(Ý thơ Thôi Hiệu-Lời dịch của Tản Đà). Khói ở đây lại được dùng làm công cụ để “làm thơm nỗi buồn”. Nếu đọc sáu câu thơ tiếp nói cái nỗi chua chát và vô vọng (buồn thối ruột) thì ta có thể giải mã ngay được ý nghĩa của cái việc “làm thơm nỗi buồn” ấylà gì ? Phải chăng đó là tự an ủi lòng mình, tự giải khuây nỗi sầu chất dạ ? Nhưng đó là với riêng mình. Còn đối với người ?Vẫn muốn dùng cái khói ấy để “làm hoa trao người”. Nhưng làm gì có rơm có rạ để mà làm khói. Thế có nghĩa là cái nỗi buồn thối ruột kia vẫn cứ nồng nặc ở trong lòng.
          Còn lạ cả về chữ nghĩa nữa. Có thể nói là rất đặc sắc: "làm thơm",“khóc vay, cười nợ”, “buôn xế chiều”, “ngày tháng nuông chiều”, “thị vàng cháy khát”...Chính những yếu tố lạ này đã kích thích rất mạnh vào tâm trí người đọc và làm cho người đọc thích thú.
          Nhưng bài thơ cũng rất quen. Quen ngay trong cái hình tượng khói. Càng quen hơn, gần gũi hơn khi nó lại là khói rơm, khói rạ. Đọc bài thơ này có lẽ ai cũng dễ nhớ tới câu ca dao:
          Ngồi rồi đốt một đống rơm
Khói lên nghi ngút chẳng thơm chút nào
Khói lên đến tận thiên tào
Ngọc hoàng phán hỏi đứa nào đốt rơm?
Mấy cái anh chàng vô công rồi nghề này chắc là đã hết trò nghịch ngợm, nên hết khôn dồn dại, lại đi đốt rơm để gây ô nhiễm môi trường? Quen ngay trong cái “làm thơm nỗi buồn”. Bởi ta nghĩ ngay tới cái câu cửa miệng “buồn thối ruột”. Quen trong thể thơ lục bát rất dân dã và gần gũi với công chúng. Những yếu tố quen thuộc này khiến người đọc cảm thông và dễ gần. Sự kết hợp hài hòa giữa hai yếu tố QUEN và LẠ đã tạo ra sức hấp dẫn cho bài thơ Khói.
Nói tóm lại thơ cần lạ nhưng không được lạ hoắc. Vì lạ hoắc sẽ thành cầu kỳ, lập dị, gây ra sự xa lạ và làm mất độc giả. Thơ cũng cần quen, để tạo sự gần gũi cảm thông của người đọc. Nhưng thơ cũng không được “quen quá hóa nhàm” triệt tiêu tính kích thích, làm người đọc “ngán ngẩm” không muốn đọc. Đây chính là hiện tượng "sáo mòn" rất phổ biến trong thơ bây giờ.
Khói là một bước tiến lớn của Vân Anh. Những năm trước đây tôi mới thấy Vân Anh năng khiếu trong truyện ký ngắn. Còn thơ thì vẫn rất ấm ớ. Nhất là về vần điệu. Vậy mà đến bài Khói lại khiến nhiều người đọc rất thích thú. Xin chúc mừng Vân Anh.
                
Khói

Ngồi buồn chẳng có đống rơm
Để nương theo khói làm thơm nỗi buồn

Ăn mày dĩ vãng hoàng hôn

Khóc vay cười nợ mà buôn xế chiều

Những mong ngày tháng nuông chiều

May ra tìm được cánh diều tuổi thơ

Thị vàng cháy khát cơn mơ

Cánh buồm đỏ thắm” khuất mờ nẻo xa

Tìm đâu rơm rạ quanh ta

Vén vun chút khói làm hoa trao người!

                                                                                                    Vân Anh
27/9/2013
Đỗ Đình Tuân

Thứ Năm, 27 tháng 9, 2012

Hương cau


Trước nhà đứng một hàng cau
Cười trăng ngạo gió cùng nhau vui đời
Cựa mình đêm chiếc lá rơi
Sáng ra đã thấy buồng chồi bao hoa
Dần dà bao nở bung ra
Gió đưa thoang thoảng đầy nhà hương cau.
26/9/2013
Đỗ Đình Tuân

Vấp đá




Chân trần vấp đá
Toạc máu rách da
Nỗi đau biến mất
Vết sẹo kia đầy

 Chân giày vấp đá
Nỗi đau tím bầm
Dẫu không toạc máu
Trong giày mãi đau
     V A

TIẾNG GỌI GIỮA MÙA THU


chỉ còn 
một chiếc lá thôi

một con chim lạc,
một trời mùa thu !
một ta
với
một kẻ thù
là ta
vừa dốt
vừa ngu
vừa hèn!


Hú hồn!


 

Tôi và bạn gái xinh đẹp của tôi đã hẹn hò được hơn 1 năm và chúng tôi đã quyết định đi đến hôn nhân trong thời gian tới. Mọi thứ đều tươi đẹp đối với tôi trong thời gian này chỉ có một điều duy nhất làm tôi phân tâm đó là ... cô em gái xinh đẹp của bạn gái tôi.
Cô em vợ tương lai của tôi năm nay 22 tuổi, hay mặc những chiếc áo bó sát người và thường thì là không mặc áo trong. Cô ấy luôn cúi thấp người mỗi khi đứng cạnh tôi và dường như luôn để cho tôi 1 góc nhìn không thể "chuẩn" hơn. Tôi không thể không để tâm tới chuyện này bởi vì cô em vợ tương lai của tôi không bao giờ làm điều tương tự với những người khác.
Vào một ngày đẹp trời, cô em vợ tương lai bé bỏng và xinh đẹp của tôi gọi điện thoại cho tôi và mời tôi đến nhà để kiểm tra lại thiệp mời cho đám cưới. Khi tôi đến chỉ có mình cô ở nhà, cô đến bên tôi và thì thầm với tôi rằng cô rất yêu tôi và không thể cưỡng lại được tình cảm của mình. Cô nói rằng cô muốn có tôi dù chỉ một lần trong đời trước khi tôi làm đám cưới với chị của cô ta.
Lúc đó tôi không thể thốt ra một lời nào và cảm thấy rất lúng túng thì cô ta nói: "Bây giờ em sẽ lên phòng của em trên gác, nếu anh muốn thì hãy lên đó với em".
Tôi đứng im như pho tượng và nhìn cô ấy đi lên gác. Tôi đứng đó như vậy một lúc rồi quyết định quay lại thẳng tiến ra cửa trước. Tôi mở cửa và đi thẳng đến chiếc ô tô của mình. Thì lạ chưa kìa, trước mắt tôi là cả gia đình nhà vợ chưa cưới của tôi đang đứng đó và vỗ tay.
Với đôi mắt rơm rớm nước và giọng nói xúc động, ông bố vợ tương lai của tôi nói:
- Gia đình ta rất vui sướng khi con đã vượt qua được thử thách đầu tiên của gia đình. Ta sẽ không thể tìm đâu ra được thằng rể nào xứng đáng hơn cho con gái của ta!
Chàng rể (lẩm bẩm): “May mình để quên bao cao su ở ngoài xe, chứ không thì… "Những đồi hoa sim, ôi những đồi hoa sim"…
                     Song Thu ( Sưu tầm)
                     Nguồn nguoichilinh.com

Ngẩn ngơ


Ngẩn ngơ hoa cúc thơm vàng
Véo von chim đã gọi đàn cuối thu
Biếc xanh trời thắm ước mơ
Rừng thông dạo gót câu thơ nỗi buồn
Heo may ngọn gió lách luồn
Mang theo cả giọt nắng hồng trời mây
Hằng Nga ngắm cảnh vui vầy

Vẫn mong mai trúc có ngày trúc mai 
                                          VN

Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012

Khói

      

          Ngồi buồn chẳng có đống rơm
Để nương theo khói làm thơm nỗi buồn
         Ăn mày dĩ vãng hoàng hôn
Khóc vay cười nợ mà buôn xế chiều
        Những mong ngày tháng nuông  chiều
May ra tìm được cánh diều tuổi thơ
        Thị vàng cháy khát cơn mơ
“Cánh buồm đỏ thắm” khuất mờ nẻo xa
        Tìm đâu rơm rạ quanh ta
Vén vun chút khói làm hoa trao người!
 
VA

NHỚ

         
 Nhớ chiều nào anh đến nhà em
Nắng đỏ gió vờn lên dịu êm
Thoang thoảng tóc ai vừa mới gội
Vấn vương thương nhớ mãi trong tim
Thời gian mang tình mình đi mãi
Theo gió đồng và theo ánh trăng
Anh nhớ kỷ niệm từ thưở ấy
Em bây giờ còn nhớ hay chăng
Làm sao ngày ấy ở trong em
Được sống ngọt ngào trong dịu êm
Dù biết mình xa nhau mãi mãi
Vẫn mong ngày đầm ấm thương yêu
                                       VN

Thăm chùa Tây Phương

                    
  Tạ Anh Ngôi trước tam quan chùa Tây Phương
  Tạ Anh Ngôi bên chùa "Tây Phương Cổ Tự"
 
Tạ Anh Ngôi bên "Tây Phương Cổ Tự"
 

Các pho tượng Phật La Hán
Chùa Tây Phương, ngày 21-9-2013
  Ảnh: Tạ Anh Ngôi

NGHĨ VỀ MẢNG BÀ CỦA THƠ MÌNH

Mình viết thơ bà lắm khúc hài
Đời thường chép lại chẳng ngoa sai
Lựa tình chọn ý nghe êm dạ
Tìm cảnh ghép vần cũng lọt tai
Xã hội nảy sinh bao nét mới
Quanh bà nở rộ bấy khuôn hài
Làm dâu trăm họ hằng không dễ
Nhưng chắc nhiều người cũng khoái tai
               Bùi Trác Trường

Thứ Ba, 25 tháng 9, 2012

ẢNH THỜI SỰ XÓM

HÔM NAY BỊ VỢ CẮT CƠM !

NỖI LO SAU KHI CON TRAI LẤY VỢ 

 


KHI PHẢI LÀM CHỦ XỊ

NHẮN THUYỀN

Thuyền ai trôi bến sông mây,
Nhớ xuôi bến gió cho cây reo cùng.
Thuyền ai ở giữa ngàn trùng,
Hãy vào bến lặng neo chung bãi bờ.
Thuyền ai đậu bến sông thơ,
Đừng quyên lục bát mộng mơ dịu dàng.
Thuyền ai trên bến trăng vàng,
Tối nay nhớ chở nguyệt sang chơi nhà.


               Hà Nội  23 /9/2013
                                   Cẩm Tú

THU TÀN

Chợt nắng, chợt mưa trời ảm đạm
Làn mây theo gió dạt lang thang
Lá bàng buồn chi mà vàng úa
Ngoài xóm đầm sen đã héo tàn

Thấp thoáng trên đồng cây lúa trổ
Nắng vàng trải lụa khắp làng quê
Con chim hót tiếng nghe ngòn ngọt
Văng vẳng  hồn thu rã tái tê

Dáng cũ đường xa ta nhớ bạn
Giữa đường cát sỏi bụi vương đầy
Ngàn xa gió cuốn theo sườn dốc
Nắng rọi bóng chiều ngơ ngẩn thay

Rũ lá cây khô buồn luyến tiếc
Bạn lòng nghe vọng tiếng kêu than
Xứ quê dáng cũ hồn xa khuất
Chiều xuống mây đưa thu đã tàn
                                    VN

ĐÃ MẤY AI?

Mò cua bắt cá để nuôi chàng
Thượng đế vua cha chẳng thể gàn
Xiêm y trâm ngọc đều quăng tuốt
Thử hỏi mấy người nơi thế gian?

                             Nguyễn Tô Quang

Thứ Hai, 24 tháng 9, 2012

Chờ nghe Kim Thư hát qua điện thoại



Mình hứa với ta mình hát cho nghe
Ta cầm điện thoại “rè… rè…o…o…”
Sao mình không chịu hát to
Để ta thấp thỏm đeo lo vào người…?


                                                   Kim Thư hát 13 năm trước


24/9/2013
Đỗ Đình Tuân

LUẬN ÁI THI (THƠ LUẬN TÌNH YÊU)



YÊU NHAU là SỐNG VÌ NHAU
VÌ MÌNH thái quá SẼ MAU CẠN TÌNH
Chữ rằng DUYÊN NỢ BA SINH
VÌ CHA MẸ, với VÌ MÌNH,VÌ CON
YÊU NHAU TÌNH NGHĨA SẮT SON
ĐINH NINH,CHUNG THỦY, CHO TRÒN ĐẠO YÊU !