Cái thời trao lá diêu bông
Hứa kiếp sau vẫn cùng ông một nhà.
Bây giờ thì đã khác xa
Đêm nằm ông ngáy như là Trương Phi
Ai chào ông chẳng nói chi
Khinh người thị trấn nhất nhì là ông
Thế mà có lạ lùng không
Đùa gạ đổi chồng còn ối người ưa
Họ rằng ngày xửa ngày xưa
Địa vị kinh tế ông chưa có gì.
Trải qua năm tháng kiên trì
Cử nhân đỗ đạt còn gì chẳng hay
Về hưu mới chục năm nay
Vườn đồi xây dựng thật say lòng người
Thơ ông đầy ắp nụ cười
Khó mà kiếm được một người như ông
Nghe ra tôi quyết định không
Ai gạ đổi chồng tôi googbye ngay.
Bùi Trác Trường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét