Thứ Tư, 29 tháng 5, 2013

Dịch thơ Nguyễn Du 37



Bài 36

Thu nhật chép hứng
秋日寄興
Thu nhật kí hứng
西風纔到不歸人
Tây phong tài đáo bất quy nhân
頓覺寒威已十分
Đốn giác hàn uy dĩ thập phần
故國山河看落日
Cố quốc sơn hà khan lạc nhật
他鄕身世托浮雲
Tha hương thân thế thác phù vân
忽驚老境今朝是
Hốt kinh lão cảnh kim triêu thị
何處秋聲昨夜聞
Hà xứ thu thanh tạc dạ văn
自哂白頭欠收入
Tự sẩn bạch đầu khiếm thu nhập
滿庭黄葉落紛紛
Mãn đình hoàng diệp lạc phân phân
 
Dịch nghĩa: Ngày thu chép hứng

Gió tây mới đến cùng người không về nhà được
Mà đã thấy khí lạnh mười phần ghê gớm
Non sông nước cũ trông bóng chiều tà
Thân thế chốn tha hương gởi cho đám mây nổi
Sáng hôm nay chợt thấy cảnh già mà kinh
Đêm qua nghe tiếng thu ở nơi nào nổi dậy
Cười mình đầu đã bạc mà thiếu tài thu xếp
Đầy sân lá vàng rụng bời bời

Dịch thơ: Ngày thu chép hứng

Gió tây mới đến người không về
Khí lạnh mười phần đã thấy ghê
Trông bóng chiều tà non nước cũ
Gửi chòm mây nổi nỗi niềm quê
Sớm nay chợt thấy già kinh sợ
Đêm trước mơ màng thu tiếng nghe
Đầu bạc cười mình không khéo xếp
Vàng rơi lá rụng khắp sân hè.
                             Đỗ Đình Tuân
                               (dịch thơ)
27/5/2014
Đỗ Đình Tuân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét