Thứ Năm, 24 tháng 10, 2013
Dịch Bắc hành tạp lục: Bài 119
Bài 119
Hoàng Châu trúc lâu
黃州竹樓 | Hoàng Châu trúc lâu |
合圍巨竹遍郊衢, | Hợp vi cự trúc biến giao cù, |
曾有前人建此樓。 | Tằng hữu tiền nhân 1 kiến thử lâu. |
舊址何時成白地, | Cựu chỉ hà thì thành bạch địa, |
遺文從古記黃州。 | Di văn 2 tòng cổ ký Hoàng Châu |
後人徒有千年感, | Hậu nhân đồ hữu thiên niên cảm, |
當日曾無隔歲謀。 | Đương nhật tằng vô cách tuế mưu 3. |
惟有長江巧收拾, | Duy hữu Trường giang xảo thu thập, |
一成一毀盡東流。 | Nhất thành nhất huý tẫn đông lưu. |
Dịch thơ: Lầu trúc ở Hoàng Châu
Vòng quanh trúc lớn mọc chen nhau
Từng có người xưa dựng trúc lầu
Nền cũ ngày nào thành đất trắng
Văn xưa còn chép rõ Hoàng Châu
Người sau cảm chuyện nghìn năm trước
Giờ có người nào tính kế sau
Chỉ có Trường Giang là khéo nhặt
Cái thành cái hủy cuốn dòng sâu.
Đỗ Đình Tuân
(dịch thơ)
Chú thích:
*Hoàng Châu: tên đất, nay là huyện Hoàng Cương, tỉnh Hồ Bắc.
*Hoàng Châu: tên đất, nay là huyện Hoàng Cương, tỉnh Hồ Bắc.
1. Người thời trước, chỉ ông Vương Vũ Xứng, nhà thơ đời Tống, khi bị trích ở Hoàng Châu, có làm cái lầu bằng trúc tại đây và làm bài thơ nhan đề là Hoàng Châu trúc lâu ký.
2. Chỉ bài văn của Vương Vũ Xứng.
3. Tính việc năm sau. Trong bài ký trên, tác giả có nói "Trong bốn năm phải bôn tẩu không nghỉ, chưa biết sang năm lại đi nơi nào, há sợ lầu trúc này dễ hỏng nát sao ?".
30/7/2014
Đỗ Đình Tuân
SỐNG CHUNG VỚI LŨ
Nào ai muốn sống chung cùng lũ
Lốc xoáy thời gian, xoay giấc ngủ
Gió cuộn ngang trời mây xám xịt
Mưa rơi giữa ruộng tàn đu đủ
Sông gầm cuộn sóng nỗi gào lên
Tiếng thét trào dâng vang tiêng hú
Mặt đất quay cuồng tựa đảo điên
Triền miên nước xối nơi vũ trụ.
VN
Thứ Tư, 23 tháng 10, 2013
Dịch Bắc hành tạp lục: Bài 118
Bài 118
Đồ trung ngẫu hứng
途中偶興 | Đồ trung ngẫu hứng |
山下喬松松下墳 | Sơn hạ kiều tùng, tùng hạ phần |
纍纍都是古時人 | Luy luy đô thị cổ thời nhân |
自由自在不知死 | Tự do tự tại bất tri tử |
花落花開無限春 | Hoa lạc hoa khai vô hạn xuân |
伏臘子孫空酹酒 | Phục lạp 1 tử tôn không loại tửu |
世間富貴等浮雲 | Thế gian phú quí đẳng phù vân |
百年到底皆如是 | Bách niên đáo để giai như thị |
回首芒芒一片塵 | Hồi thủ mang mang nhất phiến trần. |
Dịch nghĩa: Ngẫu hứng giữa đường
Dưới chân núi là thông cao, dưới tàn thông là mồ mả
Ngổn ngang gò đống, đều là người xưa cả
Tự do tự tại không biết là đã chết
Hoa rụng hoa nở, mùa xuân vô hạn
Đến tiết phục lạp, con cháu uổng công tưới rượu xuống đất
Giàu sang trên đời như mây nổi
Trăm năm rốt cuộc đều như thế
Quay đầu nhìn chỉ thấy một áng bụi mịt mùng
Ngổn ngang gò đống, đều là người xưa cả
Tự do tự tại không biết là đã chết
Hoa rụng hoa nở, mùa xuân vô hạn
Đến tiết phục lạp, con cháu uổng công tưới rượu xuống đất
Giàu sang trên đời như mây nổi
Trăm năm rốt cuộc đều như thế
Quay đầu nhìn chỉ thấy một áng bụi mịt mùng
Ngổn ngang gò đống dưới rừng thông
Dưới núi tùng cao mộ dưới tùng
Tự tại tự do không biết chết
Hoa tàn hoa nở xuân vô cùng
Giầu sang trần thế như mây nổi
Phục lạp cháu con phí rượu nồng
Rốt cuộc trăm năm đều thế cả
Ngoái đầu gió bụi mịt mờ trông.
Đỗ Đình Tuân
(dịch thơ)
(dịch thơ)
Chú thích
1.Phục là tiết thuộc mùa hạ; lạp là tiết chạp mùa đông. Ở Trung Hoa, hàng năm, đến hai tiết này nguời ta thường làm lễ tế mồ mả tổ tiên, rót rượu xuống đất để xin phù hộ.
1.Phục là tiết thuộc mùa hạ; lạp là tiết chạp mùa đông. Ở Trung Hoa, hàng năm, đến hai tiết này nguời ta thường làm lễ tế mồ mả tổ tiên, rót rượu xuống đất để xin phù hộ.
29/7/2014
Đỗ Đình Tuân
Chia sẻ sau ngày 20 tháng 10
Ước gì trên những dặm dài
Gió thôi làm nón không quai chòng chành
Ước sao những sóng khuynh thành
Không gây đổ quán xiêu đình riêng ai.
23/10/2014
Đỗ Đình Tuân
THỜI TIẾT NGÀY MAI
Phập phồng thời tiết ngày mai
Những điều dự báo đúng sai thế nào
Gió mưa...chuyện của trời cao
Lão nông lòng dạ nôn nao, phập phồng !...
23/10/2014
Phố Quê Chiều Muộn
THANH DẠ NGUYỄN
Phố Quê Chiều Muộn
THANH DẠ NGUYỄN
XUÂN ĐANG TỚI
Tiết lạnh đầu mùa đã chuyển đông
Nhầm sao vội vã đến phiền lòng
Bầu trời xám xịt đầy mưa gió
Mặt đất hanh khô mấy đợi mong
Rét buốt đang về trên cửa bắc
Muôn hoa đã đến có hoài không
Xưa nay mai mận mừng xuân mới
Điều khiển bây giờ mới có công.
VN
Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013
Dịch Bắc hành tạp lục: bài 117
Bài 117
Quảng Tế ký thắng
廣濟記勝 | Quảng Tế ký thắng |
江南湖北地相鄰 | Giang Nam, Hồ Bắc địa tương lân, |
日日繁華不記春。 | Nhật nhật phồn hoa bất ký xuân. |
玉笛樓頭天上曲, | Ngọc địch lâu đầu thiên thượng khúc, |
垂楊門外畫中人。 | Thuỳ dương môn ngoại hoạ trung nhân |
漆盆浴店傾肥皁, | Tất bồn dục điếm khuynh phi tạo, |
玉手胡姬膾細鱗。 | Ngọc thủ Hồ cơ khoái tế lân. |
欲典鷫鷞謀一醉 | Dục điển túc sương 1 mưu nhất tuý, |
奈何頭已白如銀。 | Nại hà đầu dĩ bạch như ngân |
Giang Nam, Hồ Bắc kề gần
Ngày ngày nhộn nhịp hội xuân đây rồi
Vi vi sáo ngọc ngang trời
Bức tranh liễu rủ buông ngoài cửa hiên
Thơm tho buồng tắm sơn đen
Gái Hồ khéo soạn món ngon ra bày
Áo cừu muốn bán mua say
Chỉ hiềm tóc đã trắng bay mái đầu.
Đỗ Đình Tuân
(dịch thơ)
(dịch thơ)
Chú thích:
*Quảng Tế: tên một huyện thuộc tỉnh Hồ Bắc.
1. Tên một loài chim lông đẹp, da có thể chế làm áo cừu. Chuyện "Tây Kinh tạp ký" chép: "Tư Mã Tương Như cùng vợ là Trác Văn Quân về Thành Đô (Tứ Xuyên), nghèo túng, phải cầm áo cừu túc sương lấy tiền mua rượu, vợ chồng cùng uống cho đỡ buồn".
29/7/2014
Đỗ Đình Tuân
Đêm mơ
Đêm qua hoa nở suốt đêm
Mùi hương dìu dịu gió mềm mại thơm
Trăng già trái chín vàng ươm
Cành cây sương đọng cũng đơm mật vàng.
22/10/2014
Đỗ Đình Tuân
VĨNH BIỆT NHÀ THƠ PHẠM NGỌC CẢNH
Đại tá, nhà thơ Phạm Ngọc Cảnh, sinh năm 1934 tại thành phố Hà Tĩnh, công tác tại Tạp chí Văn nghệ Quân đội, đã qua đời ngày hôm nay (21-10). Vĩnh biệt nhà thơ, chia buồn với gia quyến, chúng ta cùng đọc lại một trong những bài thơ hay nhất của ông:
LÝ NGỰA Ô GIỮA HAI VÙNG ĐẤT
Anh lớn lên vó ngựa cuốn về đâu
gặp câu hát bền lòng rong ruổi mãi
đường đánh giặc trẩy xuôi về bến bãi
Lý ngựa ô em hát đợi bên cầu
Hoá vô tận bao điều mơ tưởng ấy
bao câu hát ông cha mình gởi lại
sao em thương câu lý ngựa ô này
sao anh nghe đến lần nào cũng vậy
sao chỉ thấy riêng mình em đứng đấy
chỉ riêng mình em hát với anh đây.
Làng anh ở ven sông
sắp vào tháng tư
mắt tình tứ rủ nhau về hội Gióng
mùi hương xông nụ cười lên nhẹ bổng
ai chẳng ngở mình đang đi trong mây
ai chẳng tin mình đang rong ngựa săt
cả một vùng sông ai chẳng hát
sao không nghe câu lý ngựa ô này.
Thế mà bên em móng ngựa gõ mê say
qua phá rộng duềnh doàng lên dợn sóng
qua truông rậm
đến bây giờ anh buộc võng
gặp mối dây buộc ngựa gỗc lim già
suốt miền Trung sông suối dày tơ nhện
suốt miền Trung núi choài ra biển
nên gập gềnh câu lý ngựa ô qua.
Anh đa tình nên cứ muốn lần theo
xấu hổ gì đâu mà anh giấu giếm
đêm đánh giặc mịt mù cao điểm
vạch lá rừng nhìn xuống quê em
mặt đất ra sao mà thúc vào điệu lý
khuôn mặt ra sao mà suốt thời chống Mỹ
lý ngựa ô hát đến mê người
mỗi bước mõi bồn chồn về đó em ơi.
Hay vì làng anh ở ven sông
những năm gần đây tháng tư vào hội Gióng
đã hát quen lý ngựa ô rồi
khen câu miền Trung qua truông dài phá rộng
móng gõ mặt thời gian gõ trống
khen câu miền Nam như giục như mời
ngựa tung bờm bay qua biển lúa
ngựa ghìm cương nơi sông xoè chín cửa
tiếng hí chào xa khơi...
hay em biết quê anh ngoài đó
câu hát bắc cầu qua một thời quan họ
câu hát xui nhau nên vợ nên chồng
lý ngựa ô này hát theo đường đánh giặc
có điều gì như thể ẩn vào trong?
Em muốn về hội Gióng với anh không
để anh khoe với họ hàng câu lý ấy
em muốn làm dâu thì em ở lại
lý ngựa ô xin cưới sắp về rồi
đồng đội của anh đã chọn mùa thắng giặc
cũng sắp về chia vui.
bao câu hát ông cha mình gởi lại
sao em thương câu lý ngựa ô này
sao anh nghe đến lần nào cũng vậy
sao chỉ thấy riêng mình em đứng đấy
chỉ riêng mình em hát với anh đây.
Làng anh ở ven sông
sắp vào tháng tư
mắt tình tứ rủ nhau về hội Gióng
mùi hương xông nụ cười lên nhẹ bổng
ai chẳng ngở mình đang đi trong mây
ai chẳng tin mình đang rong ngựa săt
cả một vùng sông ai chẳng hát
sao không nghe câu lý ngựa ô này.
Thế mà bên em móng ngựa gõ mê say
qua phá rộng duềnh doàng lên dợn sóng
qua truông rậm
đến bây giờ anh buộc võng
gặp mối dây buộc ngựa gỗc lim già
suốt miền Trung sông suối dày tơ nhện
suốt miền Trung núi choài ra biển
nên gập gềnh câu lý ngựa ô qua.
Anh đa tình nên cứ muốn lần theo
xấu hổ gì đâu mà anh giấu giếm
đêm đánh giặc mịt mù cao điểm
vạch lá rừng nhìn xuống quê em
mặt đất ra sao mà thúc vào điệu lý
khuôn mặt ra sao mà suốt thời chống Mỹ
lý ngựa ô hát đến mê người
mỗi bước mõi bồn chồn về đó em ơi.
Hay vì làng anh ở ven sông
những năm gần đây tháng tư vào hội Gióng
đã hát quen lý ngựa ô rồi
khen câu miền Trung qua truông dài phá rộng
móng gõ mặt thời gian gõ trống
khen câu miền Nam như giục như mời
ngựa tung bờm bay qua biển lúa
ngựa ghìm cương nơi sông xoè chín cửa
tiếng hí chào xa khơi...
hay em biết quê anh ngoài đó
câu hát bắc cầu qua một thời quan họ
câu hát xui nhau nên vợ nên chồng
lý ngựa ô này hát theo đường đánh giặc
có điều gì như thể ẩn vào trong?
Em muốn về hội Gióng với anh không
để anh khoe với họ hàng câu lý ấy
em muốn làm dâu thì em ở lại
lý ngựa ô xin cưới sắp về rồi
đồng đội của anh đã chọn mùa thắng giặc
cũng sắp về chia vui.
2/1976
Nguồn: Tuyển tập thơ "Tình bạn tình yêu" xuất bản 1987
CHỢ TÌNH SA-PA
Chợ tình bán tỉnh cho say
Bán mây cho gió bán ngày cho đêm.
Chợ tình bán cả niềm tin,
Cho người yêu dấu đi tìm người thân.
Chợ tình một tháng bốn lần
Mà lòng khấp khởi tần ngàn khôn nguôi
Huudoandt 9-2014
Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013
Dịch Bắc hành tạp lục: Bài 116
Bài 116
Tổ Sơn đạo trung
祖山道中 | Tổ Sơn đạo trung |
楓樹林中葉亂飛 | Phong thụ lâm trung diệp loạn phi |
驚沙作雨上征衣 | Kinh sa tác vũ thướng chinh y |
蕭蕭枯草路一線 | Tiêu tiêu khô thảo lộ nhất tuyến |
寂寂斜陽山四圍 | Tịch tịch tà dương sơn tứ vi |
去日兩河曾習戰 | Khứ nhật Lưỡng Hà 1 tằng tập chiến |
紆途千里正思歸 | Hu đồ thiên lí chính tư quy |
皤皤白髮紅塵路 | Bà bà bạch phát hồng trần lộ |
日暮豋高悲莫悲 | Nhật mộ đăng cao bi mạc bi |
Dịch nghĩa: Trên đường Tổ Sơn
Trong rừng phong lá bay loạn
Cát tung lên như mưa trên áo người đi
Suốt dặm đường, chỉ là cỏ khô xơ xác
Chiều hôm quạnh quẽ, núi vây bốn bề
Hôm trước, Lưỡng Hà chiến tranh liên miên
Đường đi vòng dài nghìn dặm, làm nhớ quê
Tóc bạc phơ trên đường bụi đỏ
Trời tối lên cao, không gì buồn thế
Dịch thơ: Trên đường Tổ Sơn
Trong rừng phong lá ngổn ngang bay
Cát bui tung lên xạm mặt mày
Suốt dọcđường đi xơ xác cỏ
Bốn bề quạnh quẽ núi non vây
Hôm trước Lững Hà binh lửa cản
Vòng vèo đướng xá nhớ quê thay
Phơ phơ tóc trắng trên đường núi
Chiều tối lên cao não dạ này.
Đỗ Đình Tuân
(dịch thơ)
(dịch thơ)
*Tổ Sơn: Tên vùng núi phía bắc Hoàng Châu 黃州, tỉnh Chiết Giang 浙江.
1.Chỉ miền bắc và nam sông Hoàng Hà 黃河. Ở đây chiến tranh, đoàn sứ của Nguyễn Du phải đi vòng qua phía đông để trở về nước.
Đỗ Đình Tuân
Ngẫu hứng ngày 20 tháng 10
Hôm nay sinh nhật Nhật Thành
Anh từ xa lắc Chí Linh chúc mừng
Chúc em tiến bộ không ngừng
To gan bạo miệng chưa từng xưa nay.
20/10/2014
Đỗ Đình Tuân
PHỤ NỮ QUÊ TÔI
(ảnh sưu tầm trên internet)
Con gái quê tôi đẹp nhất mà
Siêng năng, tần tảo, hát vui ca
Giang sơn gánh vác tròn công việc
Chữ hiếu lo tròn vẹn cửa nhà
Nghĩa vụ công thôn đều tiến tới
Chương trình xã hội trọn muôn gia
Tình thân bác ái trong hòa thuận
Vợ quí chồng yêu sướng thế ta.
Siêng năng, tần tảo, hát vui ca
Giang sơn gánh vác tròn công việc
Chữ hiếu lo tròn vẹn cửa nhà
Nghĩa vụ công thôn đều tiến tới
Chương trình xã hội trọn muôn gia
Tình thân bác ái trong hòa thuận
Vợ quí chồng yêu sướng thế ta.
VN
LỄ TRAO GIẢI CUỘC THI VIẾT VỀ PHỤ NỮ HẢI DƯƠNG
Ngày 20-10-2014, nhân ngày phụ nữ Việt Nam, hội LHPN tỉnh Hải dương tổ chức tổng kết, trao giải cuộc thi sáng tác tác phẩm VHNT về chủ đề "PHỤ NỮ HẢI DƯƠNG TỰ TIN - TỰ TRỌNG - TRUNG HẬU - ĐẢM ĐANG". Dưới đây là một số hình ảnh của buổi lễ. Xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc:
Hải Dương, ngày 20-10-2014
Tạ Anh Ngôi
Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013
TẤM LÒNG NGƯỜI MẸ
Cũng như bao người khác có được tình yêu thương vô bờ của mẹ. Riêng tôi thì có lẽ hạnh phúc đó được nhân đôi vì có cả tình thương của hai mẹ. Hai mẹ đều sống chung dưới một mái nhà, yêu thương nhau như hai chị em, đó là người mẹ sinh ra tôi và người nuôi dưỡng tôi. Ở đây tôi muốn nói là người mẹ đã ngày đêm cùng nuôi dưỡng mình đó là người mẹ cả.
Mặc dù mẹ là một phụ nữ kém may mắn hơn những người phụ nữ khác, bao nhiêu lần sinh nở đều không thành và mất đi cái thiên chức được sinh con. Bù lại đó là có chúng tôi, những người con của chồng, mẹ đã giành cho chúng tôi tình yêu thương sâu nặng tựa như tình mẫu tử thiêng liêng như chính con mình sinh ra.
Tôi nhớ nhất một kỷ niệm thời còn nhỏ đã in sâu vào tâm trí tôi, đó là lần đùa nghịch không may bị ngã. Mẹ đã nhào ra ôm tôi vào lòng và đưa tôi đến nhà thương, chân tôi bị gãy và đã được bác sĩ bó bột. Suốt đêm, bà vẫn nắm tay tôi có lẽ là thức trắng, mỗi khi tôi mở mắt cũng thấy mẹ khóc thút thít. Lúc bấy giờ tôi còn quá nhỏ, không cảm nhận được những giọt nước mắt của mẹ mang ý nghĩa gì. Nhưng giờ đây theo dòng thời gian mẹ đã hy sinh chăm chút cuộc sống cho tôi trưởng thành được làm vợ, làm mẹ tôi mới hiểu được hết ý nghĩa những giọt nước mắt của mẹ ngày ấy, tình cảm đó làm tôi kính yêu mẹ hơn. Bởi vậy tôi rất kính trọng và yêu thương hai mẹ như nhau không hề phân biệt về người sinh ra hay người nuôi dưỡng, vì hai mẹ đều chăm sóc và nuôi dưỡng tôi trưởng thành, tình thương ấy rất cao cả không gì bù đắp nổi.
Không may mẹ cả tôi ngã bệnh nặng, liệt nửa người không đi lại được nhưng có chúng tôi chăm sóc, an ủi làm cho mẹ vơi đi phần nào do căn bệnh tai biến hành hạ. Mẹ rất vui lòng vì có mẹ đẻ và chúng tôi ở bên cạnh. Mấy năm liền, mẹ đã thường nói với chúng tôi: Mẹ rất mãn nguyện trước tấm lòng của các con đối xử với mẹ như chính mẹ ruột mình.
Cả hai mẹ của tôi đã về cõi vĩnh hằng nhưng tình cảm đó không bao giờ tôi quên được. Đến ngày giỗ mẹ, tôi lại hồi tưởng những hình ảnh rất đỗi gần gũi thân thương của mẹ lại hiện lên như đang nở nụ cười rạng rỡ khi tôi chập chững tập đi. Nếu như có phép màu cho tôi điều ước, thì mẹ ơi con vẫn làm con của mẹ, mẹ nhé.
Đến ngày lễ báo hiếu Vu lan, các anh, các chị còn mẹ sẽ được cài một bông hoa màu hồng trên áo và các anh, các chị sẽ tự hào được còn mẹ. Còn tôi nhìn lại bông hoa hồng trắng trên áo mà bỗng thấy tủi thân vì không còn được chăm sóc phụng dưỡng mẹ thường ngày nữa. Người được hoa trắng sẽ thấy xót xa, nhớ thương không quên mẹ, dù người đã khuất. Người được hoa hồng sẽ thấy sung sướng nhớ rằng mình còn mẹ, và sẽ cố gắng để làm vui lòng mẹ, kẻo một mai người khuất núi có khóc than cũng không còn kịp nữa. Vì vậy, khi các anh, các chị đi làm về ngồi bên mẹ, với một nụ cười trên môi và cầm tay mẹ sẽ hỏi một câu: “ Mẹ ơi, mẹ có biết hay không”. Mẹ sẽ hơi ngạc nhiên nhìn các anh, chị vừa cười vừa hỏi “Biết gì”. Vẫn nhìn vào mắt mẹ, giữ nụ cười trên môi, các anh chị nói tiếp: “Mẹ có biết là con thương mẹ không?” Câu hỏi sẽ không cần được trả lời. Mẹ và các anh, chị sẽ sung sướng. Và ngày mai mất mẹ, các anh, chị sẽ không hối hận, đau lòng.
Đó là điệp khúc của ca khúc “Bông hồng cài áo” tôi muốn ca lên cho các anh, các chị nghe trong những ngày dành riêng cho Phụ nữ Việt Nam của chúng ta.
NGỌC TÚ
PCT. LĐLĐ tỉnh Phú Yên
Minh Hương được gặp Ngọc Tú tại buổi sinh hoạt truyền thống của Nữ bộ đội Trường Sơn Phú Yên nhân ngày 20/10. Không biết là ấn tượng về bài hát "Bông hồng cài áo" do Ngọc Tú trình bày tại buổi gặp mặt, hay vì cảm thấy mến cái vẻ hiền dịu của Ngọc Tú mà MH đã bắt chuyện rất nhanh. có vẻ rất hợp chuyện nên chỉ qua vài câu tâm sự, Ngọc Tú đã thủ thỉ kể rất say sưa về chuyện hai người mẹ của mình. Rồi cuối cùng, Ngọc Tú rút từ trong cặp ra bài viết TẤM LÒNG NGƯỜI MẸ đưa cho MH đọc và nói "Em muốn chị đọc và có gì góp ý cho em". Tôi hỏi bạn định gửi đăng bài viết này ở đâu à? bạn nói: em chỉ viết để cho mình thôi. Tôi xin phép bạn cho tôi được đưa bài này lên Blog TRI ÂN CUỘC ĐỜI và giới thiệu, mời bạn vào thăm BLOG này. Qua câu chuyện Ngọc Tú kể có một số chi tiết (không có trong bài viết trên) mà MH rất ấn tượng, đó là: Mẹ cả tìm và cưới vợ cho chồng, rồi ở nhà nuôi con để chồng và dì đi làm ăn (Ba Ngọc Tú là lái xe tải đường dài, mẹ Ngọc Tú phải đi theo thu tiền và mang về cho mẹ cả giữ, lo quán xuyến gia đình). Ba người họ và năm đứa con (do mẹ Ngọc Tú sinh) cùng sống chung trong một mái nhà hòa thuận, hạnh phúc, yêu thương nhau lắm. Khi Ba Ngọc Tú mất, Mẹ cả nói với Mẹ hai: Ông ấy mất rồi, Dì đừng bỏ tôi... Mẹ hai nói: Chị đừng nói vậy, em sẽ ở với chị đến hết đời... Và cứ đến bữa ăn, Mẹ hai xúc một thìa cơm cho mình, lại xúc một thìa đút cho Mẹ Cả. Khi đó, Mẹ cả đã bị tai biến liệt nửa người. Còn Ngọc Tú thì suốt Từ lúc nhỏ đến lúc đi lấy chồng, không đêm nào rời nách Mẹ cả.
MH xin được đăng nguyên văn bài viết, dù Ngọc Tú có nhờ "sửa giúp", vì MH thấy không có gì phải sửa. Đó là những dòng viết rất thật và cảm động.
MH xin được đăng nguyên văn bài viết, dù Ngọc Tú có nhờ "sửa giúp", vì MH thấy không có gì phải sửa. Đó là những dòng viết rất thật và cảm động.
Nha Trưng - 20/10/2014
MH
Dịch Bắc hành tạp lục: Bài 115
Bài 115
Chu Lang mộ
周郎墓 | Chu Lang mộ |
燒盡曹家百萬兵 | Thiêu tận Tào gia 1 bách vạn binh |
丈夫差得慰平生 | Trượng phu sai đắc úy bình sinh |
同年交誼聯孫策 | Đồng niên giao nghị liên Tôn Sách 2 |
一世知音得孔明 | Nhất thế tri âm đắc Khổng Minh 3 |
瓦礫吳宮荒帝業 | Ngõa lịch Ngô cung hoang đế nghiệp |
荊蓁古墓上雄名 | Kinh trăn cổ mộ thượng hùng danh |
二喬香骨藏何所 | Nhị Kiều 4 hương cốt tàng hà sở |
眼見銅臺半已傾 | Nhãn kiến Đồng đài 5 bán dĩ khuynh |
Dịch nghĩa: Mộ Chu Lang
Đốt sạch trăm vạn quân họ Tào
Trượng phu cũng đủ thỏa chí bình sinh
Đồng niên anh em bạn rể cùng Tôn Sách
Một đời tri âm có được Khổng Minh
Cung Ngô thành ngói gạch vụn, nghiệp đế tan hoang
Ngôi mộ cổ gai góc mọc đầy, nức tiếng anh hùng
Hương cốt hai Kiều vùi lấp nơi đâu
Mắt thấy đài Đồng Tước một nửa đã nghiêng đổ
Trượng phu cũng đủ thỏa chí bình sinh
Đồng niên anh em bạn rể cùng Tôn Sách
Một đời tri âm có được Khổng Minh
Cung Ngô thành ngói gạch vụn, nghiệp đế tan hoang
Ngôi mộ cổ gai góc mọc đầy, nức tiếng anh hùng
Hương cốt hai Kiều vùi lấp nơi đâu
Mắt thấy đài Đồng Tước một nửa đã nghiêng đổ
Dịch thơ:Mộ Chu Lang
Trăm vạn quân Tào đốt sạch sanh
Trượng phu đã thỏa chí bình sinh
Đồng niên bạn rể cùng Tôn sách
Tri kỷ trên đời có Khổng Minh
Gạch ngói cung Ngô tan nghiệp đế
Mồ hoang gai góc nức oai danh
Hai Kiều xương cốt vùi đâu tá
Đồng Tước đài xưa đã đổ kềnh.
Đỗ Đình Tuân
(dịch thơ)
Chú thích:
*Chu Lang: tức Chu Du 周瑜, tự Công Cẩn 公瑾, làm đô đốc quân Đông Ngô 東吳. Lúc mới 24 tuổi đã làm tướng, người ta gọi là Chu Lang. Chu Du đánh bại Tào Tháo 曹操 ở trận Xích Bích 赤壁
*Chu Lang: tức Chu Du 周瑜, tự Công Cẩn 公瑾, làm đô đốc quân Đông Ngô 東吳. Lúc mới 24 tuổi đã làm tướng, người ta gọi là Chu Lang. Chu Du đánh bại Tào Tháo 曹操 ở trận Xích Bích 赤壁
1. Chu Du 周瑜 liên kết với Khổng Minh 孔明, dùng hỏa công đốt sạch 80 vạn quân Tào Tháo ở trận Xích Bích, trên sông Trường Giang.
2. Cùng tuổi, vừa là anh em rể với Chu Du.
3. Quân sư của Lưu Bị 劉備
4. Chỉ hai chị em Đại Kiều (vợ Tôn Sách) và Tiểu Kiều (vợ Chu Du).
5. Tức đài Đồng Tước 銅雀 do Tào Tháo dựng ở bến sông Chương (Xem bài Đồng Tước đài).
29/7/2014
Đỗ Đình Tuân
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)